[Tâm Sự] – Bà Ơi – Phải thuơng tới nhường nào ?


[Tâm Sự] - Bà Ơi - Phải thuơng tới nhường nào ? 1

Phải thương tới nhường nào ⁉️⁉️⁉️
Khi biết rằng bức thư này sẽ được gửi tới Bà, cháu đã đắn đo rất nhiều… Để nói ra được những suy nghĩ trong lòng thực sự rất khó…
Ngày Bà về ở với chúng cháu, Bà chỉ mang theo vài bộ quần áo và 1 chiếc xe đạp. Ko phải Bà ngoại cũng ko phải Bà nội nhưng ai hỏi chúng cháu đều nói là Bà nội…
Chấp nhận việc không còn Bố đã khó, việc chấp nhận 1 người trong nhà có quyền hơn cả Mẹ càng khó hơn. 2 chị em cháu đã rất bướng bỉnh, điều gì Bà nói cũng cãi và làm trái ngược lại. Lúc đó chúng cháu chỉ nghĩ là Bà quá đáng, bắt bẻ từng chút và cứ đến giờ cơm là kể tội 2 chị em nên ko có bữa cơm nào thiếu tiếng quát mắng và nước mắt. Ngày đó nhà mình khó khăn thực sự. Tuy là tai nạn nghề nghiệp nhưng Bố cháu mất ngoài giờ làm nên ko có chế độ gì cả, Mẹ thì làm vườn làm ruộng ko có nguồn thu ổn định.
Khi lớn hơn 1 chút cháu mới biết là trong nhà việc gì cũng cần Bà. Bà biết sửa điện, lắp bóng đèn, sửa máy bơm, mấy dụng cụ sửa chữa bà có hết và dùng thành thạo… Nhà ko có đàn ông nên khi đó cháu sợ trộm lắm, Bà kéo dây điện lắp bóng đèn khắp trong sân ngoài ngõ, lúc nào gần đầu giường ngủ của Bà cũng để sẵn cây gậy… Có Bà cảm giác trong nhà như có 1 người đàn ông vậy…
Gia đình mình cứ bên nhau như vậy cũng 25 năm rồi Bà nhỉ, giờ Bà đã gần 80 tuổi và chúng cháu cũng trưởng thành rồi. Bà là Bà cũng là 1 người Cha người Mẹ, là chỗ dựa tinh thần của cả nhà. Tới giờ cháu ko thể tưởng tượng nổi 4 mẹ con cháu sẽ như thế nào nếu Bà ko xuất hiện vào thời điểm đó. Liệu Mẹ cháu có vững bước? Liệu chị em cháu có thể được cùng nhau sống với Mẹ và tiếp tục đi học?
Bà chẳng bao giờ nói mấy câu tình cảm ra miệng, Bà cứ lặng lẽ làm thôi. Lần nào cháu ốm Bà cũng gửi tiền và dặn cháu “làm ít thôi, để tiền mua đồ ăn”. Rồi khi cháu sinh, khi đó cháu mổ cấp cứu sau nhiều ngày trong viện vì doạ sinh non với tiền sử bệnh xuất huyết giảm tiểu cầu và rau tiền đạo. Bà nói “Bà ở nhà nghe tin mà lo quá, như này là tốt rồi.” Chỉ 1 câu nói đó thôi… chất chứa bao nỗi niềm.
Cháu vẫn luôn tự hỏi, sao thời điểm đó Bà lại chọn ở với Mẹ con cháu! Bà có nhà có vườn có lương hưu lại rất giỏi nữa. Bà phải thương 4 mẹ con cháu tới nhường nào mới có thể từ bỏ cuộc sống tự tại để về ở cùng giúp Mẹ cháu chăm 3 đứa con gái!!! Cháu chưa từng nói nhưng cháu biết ơn rất nhiều… và cũng thấy có lỗi rất nhiều nữa, cháu chưa làm gì để báo hiếu Bà và Mẹ còn thường xuyên đau ốm, chẳng chăm sóc được Bà và Mẹ mà toàn làm 2 người lo lắng thôi. Cháu biết cháu nợ Bà và Mẹ rất nhiều, kiếp này trả ko hết, mong là kiếp sau vẫn được làm người thân cùng nhau…

[Tâm Sự] - Bà Ơi - Phải thuơng tới nhường nào ? 2

Đúng là Bà trong bài hát. Tóc Bà trắng màu trắng như mây.

[Tâm Sự] - Bà Ơi - Phải thuơng tới nhường nào ? 3

25 năm trước Cụ chăm mẹ của con, 25 năm sau Cụ chăm con. Cụ cứ lặng lẽ như vậy, ko nói lời tình cảm mà chỉ làm thôi…

[Tâm Sự] - Bà Ơi - Phải thuơng tới nhường nào ? 4

Gia đình mình giờ đã đông thành viên thế này rồi đó. Bà vừa là Bà, vừa là Cha là Mẹ, là chỗ dựa tinh thần cho cả nhà… Thoắt cái Bà đã sắp 80 tuổi rồi. Dạo này bà gầy lắm, ăn ít và nhanh mệt. Chúng cháu trưởng thành rồi, sẽ ko nổi loạn nữa đâu. Nên Bà hãy khoẻ để cả nhà mình bên nhau thật lâu nhé…


Share:

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *