[Chia sẻ Tâm sự] Vào bếp mong có thêm người thấu hiểu


[Chia sẻ Tâm sự] Vào bếp mong có thêm người thấu hiểu 1

Vào bếp mong có thêm người thấu hiểu

Chào các bạn, mình là Minh Hải, năm nay mình 24 tuổi và mình là một người khiếm thị. Việc sinh ra có một chút vấn đề về thị giác là nỗi đau mình đã phải gánh chịu trong gần 14 năm đầu đời, đó là những lần bị bạn bè đánh đập làm trò mua vui, bị người xung quanh xua đuổi coi thường và bị thầy cô thờ ơ xem là vô dụng. Mình còn nhớ lúc đó những người hàng xóm và thầy cô lúc nào cũng nói với mình và bố mẹ là “mắt mũi như thằng Hải thì học hành chẳng đến đâu nên cho nó đi bán tăm hay vé số như mấy đứa mù giống nó đi”. Thực ra lúc đó mắt mình vẫn còn khoảng 70% thị lực nên vẫn đi học bình thường và mình đã luôn cố gắng để chứng minh cho những nhận xét của thầy cô là sai, nhưng dù thành tích học tập có tốt thế nào thì thầy cô vẫn tìm kiếm mọi lý do để chứng minh mình không thể học được, ví dụ nếu mình làm toán đúng hết thì thầy cô vẫn chỉ cho 7-8 điểm với lý do viết xấu không thẳng hàng và còn khuyến mãi cho câu “thầy cô nói rồi mà em mù thì học không nổi đâu”. Cấp I rồi cấp II bên cạnh việc phải vật lộn với những môn học thì mình phải tìm mọi cách để chứng minh cho thầy cô và người xung quanh thấy mình có thể. Tuy nhiên, mọi sự đã kết thúc khi cuối năm lớp 8 mình phải trải qua một ca phẫu thuật mắt và sự kiện đó đã cướp luôn những tia sáng ít ỏi còn lại của mình. Mình buông xuôi tuyệt vọng tự nói với chính mình “thế là những lời họ nói là sự thật à” và mình đã mất phương hướng đến độ chỉ muốn tự sát. Tuy nhiên, cánh cửa này đóng lại sẽ có cánh cửa khác mở ra khi mình được nhận vào học trong một mái ấm dành cho trẻ khiếm thị. Được sống, học tập và chiêm ngưỡng những người khiếm thị giống mình thành công trong học tập và cuộc sống đã cho mình một động lực lớn lao để vươn lên. Mình tự hứa với lòng là phải cố gắng học tập để tìm kiếm những thành công vượt trội để chứng minh cho những người đã từng coi thường phải xấu hổ. Mọi kế hoạch của mình đã được thực hiện đúng hướng và kết quả là mình đã nhận được học bổng toàn phần ngành quản trị kinh doanh tại RMIT Việt Nam. Việc trở thành số ít đứa trẻ ở quê mình bước chân được vào giảng đường đại học mà lại là một đại học rất danh tiếng đã làm những người coi thường mình phải ngưng bàn tán. Tuy nhiên, khi mọi sự đã tốt hơn với mình thì hàng trăm nghìn người khiếm thị giống như mình vẫn đang phải chịu những bất công và vận lộn với những định kiến sai lầm của cộng đồng xã hội. Mình đã cùng bạn bè làm rất nhiều dự án để nâng cao nhận thức của mọi người về năng lực của người khiếm thị nhưng mọi thứ vẫn có vẻ bế tắc cho đến khi mình coi lại sự kiện chị Christine Hà-một người phụ nữ khiếm thị gốc Việt đã đăng quang vua đầu bếp Mỹ 2012 và những tác động truyền thông mà sự kiện đó đem lại. Hơn một năm trước sẵn đang có nhiều nỗi buồn trong công việc và cuộc sống mình đã bắt đầu bước vào bếp để học nấu ăn. Những ngày tháng đầu tiên nấu ăn đúng là một thử thách vô cùng khó nhằn và đã gây ra bao nhiêu tai nạn đáng nhớ với mình, đó là những lúc bị bỏng, bị đổ vỡ, bị cháy đồ ăn và những khi đứt tay chảy máu. Nói khó tin chứ mình cũng làm hư vài cái bếp từ và vài cái nồi do không biết làm sao để kiểm soát nhiệt độ cũng như biết lúc nào đồ ăn sôi để giảm lửa. Mình cũng cố gắng cày nát trên internet để tìm những cuốn sách hướng dẫn người khiếm thị nấu ăn nhưng đều không có nên mình chỉ biết thử để rút kinh nghiệm thôi. Vài tháng trôi đi với những tai nạn kinh hoàng thì mình cũng quen dần với việc làm bếp. Hiện tại dù mình chưa phải một người nấu ăn xuất xắc nhưng mình đã tự tin vào bếp một mình làm những món mình muốn và không bao giờ phải lo lắng đến những tai nạn mà do không có thị giác mà ra. Đúng là việc vào bếp đối với một người mất thị giác là việc vô cùng khó nhưng nếu tập luyện thành thạo và được nhận những lời khuyên phù hợp thì điều đó cũng không phải bất khả thi.
Do đó, sau khi trải qua những kinh nghiệm xương máu trong bếp thì mình đã cố gắng ghi chú những kinh nghiệm căn bản để giúp đỡ những người khiếm thị giống mình có thể vào bếp an toàn hơn. Đồng thời, mình cũng đã làm việc với một vài đầu bếp chuyên nghiệp để mở các lớp học kỹ năng nấu ăn cho những người khiếm thị mang tên “vào bếp là chuyện nhỏ”. Thấy những bạn khiếm thị mì gói chẳng biết pha nhưng khi tham gia khóa học nấu ăn đã có thể tự tin độc lập bước vào bếp là niềm vui to lớn của mình. Vì thế, mình đang cố gắng mỗi ngày để nâng cao kỹ năng cá nhân và mở thật nhiều lớp học “vào bếp là chuyện nhỏ” cho những người khiếm thị trên khắp Việt Nam có thêm một kỹ năng để sống độc lập.
Thông thường vào bếp đối với tất cả chúng ta là niềm vui khi được chính tay nấu những món ăn ngon cho những người thân yêu . Hoặc với vài người nấu ăn là đam mê mong muốn đem lại niềm vui cho cuộc sống và xây dựng sự nghiệp với ẩm thực. Còn với mình nấu ăn là cách để chứng minh với những người xung quanh là “mình vẫn có thể làm mọi thứ bình thường”, với cộng đồng xã hội là “”những người khiếm thị còn làm nhiều hơn bạn nghĩ”. Nấu ăn cũng giúp mình cảm thấy vui vẻ và gắn kết với những người thân yêu nhiều hơn. Đặc biệt khi nấu ăn mình được thử những phương pháp mới để hỗ trợ những người khiếm thị nấu ăn an toàn hơn và mong muốn lớn hơn là sẽ có thêm nhiều người khiếm thị trở thành những đầu bếp chuyên nghiệp. Đến với thử thách tháng năm mình mong muốn những việc mình đang làm sẽ giúp cho cộng đồng xã hội hiểu đúng về năng lực thực sự của những người khiếm thị. Ngoài ra, mình cũng muốn chia sẻ hành trình nho nhỏ mình đã trải qua cho những ai đang còn nhiều nỗi sợ dám đứng lên và bứt phá. Cuối cùng mình là một người khiếm thị nhưng cũng có thể vào bếp và làm việc nhà mỗi ngày thì mong sao mọi người đàn ông hãy xem việc nhà hay nấu ăn cũng là trách nhiệm của mình và hãy cùng vợ/bạn gái hoàn thành việc nhà trong yêu thương nhé.
Cảm ơn mọi người đã đọc chia sẻ này của mình. Em cũng cảm ơn các anh/chị Yêu Bếp đã tạo ra một cộng đồng thú vị và vui vẻ để làm cho việc vào bếp trở nên hấp dẫn hơn. Chúc cho Yêu Bếp ngày càng phát triển và tạo ra nhiều hoạt động ý nghĩa hơn. Em/mình cũng có một kênh youtube nhỏ để chia sẻ những sự thật về cuộc sống của một người khiếm thị mà mọi người hầu như chưa biết.
https://www.youtube.com/channel/UCn6f5rv9fUq_bVtbFCFsgSg
Các hình ảnh bên dưới là những món ăn do chính tay mình tạo ra, nó có thể hơi xấu, đôi món là hơi sai, nhưng nó là sự cố gắng của mình từ con số âm và chắc chắn tương lai sẽ làm tốt hơn hàng trăm lần .
#MượnBếpYêuMình
#HeforSheathome
#Thửtháchtháng5
#YêuBếp
#EsheepKitchen
#UNWOMEN
#HAFELEVN
#MITSUBISHICLEANSUI
#PHILIPS
#TUPPERWARE
#CLOUDYBAY
#TERRAZASRESERVA
#WOWHOLIDAY

[Chia sẻ Tâm sự] Vào bếp mong có thêm người thấu hiểu 2
[Chia sẻ Tâm sự] Vào bếp mong có thêm người thấu hiểu 3
[Chia sẻ Tâm sự] Vào bếp mong có thêm người thấu hiểu 4
[Chia sẻ Tâm sự] Vào bếp mong có thêm người thấu hiểu 5
[Chia sẻ Tâm sự] Vào bếp mong có thêm người thấu hiểu 6

Trong hình ảnh có thể có: 1 người, đang đứng, bếp, món ăn và trong nhà

Trong hình ảnh có thể có: 1 người, đang đứng, bếp, trong nhà và món ăn

Trong hình ảnh có thể có: 1 người, đang đứng và trong nhà

Trong hình ảnh có thể có: 1 người, bếp và trong nhà

 


Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *